Bạn NewLif3™ thân mến !
Mong rằng bạn nên lấy lại “Phông độ” để học tập và làm việc, làm việc hết mình để nâng cao tay nghề và để có thu nhập hằng ngày trang trải cho gia đình…
Tuổi đời bạn còn quá trẻ, còn dài – rộng, để giang tay “ôm trọn” kiến thức, vũ trụ vào lòng, hãy vững tin, vì bên bạn còn nhiều người mến mộ, thương yêu và luôn chia sẻ cùng bạn !
Ngày xưa, cùng trang lứa như mình, ai cũng đã xóa “Mù chữ Tin học”, còn mình, với đồng lương ít ỏi, lo cho gia đình còn chưa thấm vào đâu, lấy gì mà có tiền đi học ! Nhưng rồi, sau bao nhiêu dằn vặt trong canh thức, cứ mỗi lần nhìn ngắm con trẻ ngủ say, mình lại đau xót, tê tái trong lòng… ôm con vào lòng, mà mắt mình cứ cay cay… xé lòng ! Mình đã tìm mọi cách xoay xở, để có tiền nạp học phí, học ở TT dạy nghề về CorelDRAW(R) đúng 03 tháng (Còn về Adobe Photoshop, thì không còn đủ tiền để học !!!) Mình tự học Photoshop, bạn ạ !
Học CorelDRAW(R), mà mình không có một kiến thức căn bản gì Máy vi tính cả, học một mà thành hai, thành ba (Tranh thủ làm xong bài tập, rồi học hỏi về căn bản Vi tính) làm bài tập thêm ở nhà vừa xong, lại lên Google học ABC về tiếng Anh (Thời mình đi học, chỉ có Tiếng Nga & tiếng Pháp); Nhiều lần Máy tính gặp sự cố, nửa đêm lại chạy đến nhà lớp bạn trẻ (19, 23 tuổi) gõ cửa cầu cứu… rồi lại cầm vở bút ghi chép tỉ mỉ, cẩn thận… nhiều bạn trẻ nhoẻn miệng cười như nứt nẻ, còn mình hân hoan, mừng rỡ… đến bây giờ, trong tủ sách quý gia đình, mình còn lưu giữ không biết bao nhiêu là sách và vở ghi chép về nhiều lãnh vực: Vi tính - Đồ họa – Nhiếp ảnh - Multimedia - Kỹ thuật viên Tin học… có đồng nào dành dụm được, lại “trốn” bà xã… mua sách để tự học !
Hằng ngày đạp xe đạp từ nhà đến TT gần 10km, đến 21h về nhà, làm bài thực hành đến tận canh khuya, cứ như thế, cứ như vậy …
Bạn NewLif3™ thân mến !
Vì bạn là quan hệ thân tình, cho nên mình không ngần ngại trút “bầu tâm sự” trong khuôn khổ Diễn đàn, bạn ạ ! Mình hoàn toàn không xấu hổ, khi mọi người biết những nỗi niềm riêng tư, mà trái lại, trong Topic này, mình đã coi bạn là người thân, là tri kỷ !
Bạn ơi ! Đến giờ này, mình muốn có một lần Tóc bỗng hóa nên xanh, Mắt còn long lanh trong sáng… để được học, được ngồi bình thản, yên định, để có thể yên tâm làm việc thoải mái trên Máy Vi tính cũng đâu có dễ dàng, bạn ạ ! Những lo toan của đời sống gia đình, của vai trò làm cha của đám con còn trẻ dại, đã bắt mình hòa vào cơn lốc, của vòng xoay kinh tế thị trường, quay đến chóng mặt… có muốn có một lần, hồn nhiên như trẻ thơ, mộng mơ nhiều hoài bão như tuổi Teen, khỏe mạnh, sung sức, dẻo dai trí lực… cũng khó lắm rồi !
Bạn ơi ! Đến giờ này, mình vẫn còn học, học nữa, học mãi, mà sao bạn lại bi quan đến vậy ?
Hãy suy nghĩ lại, bạn nhé !
Thân thương !