một buổi sáng mùa thu vắng khách,ngồi trà đá chơi cờ tướng vỉa hè nghĩ ra 4 câu thơ rồi về làm pc!các bác đừng bảo em già trước tuổi nhé vỉa hè trà đá ,lá rụng đầy gió thổi lao xao, cành lá bay thấy lòng man mắc buồn không tả muốn thổi hồn cho bức hình này. bác nào hay thơ chế thêm vài câu cho vui với ạ!
Bạn Tiến Tài phục chế rất đẹp! Thơ của bạn nó bay bổng và rất lạ, nó giống như một thể loại thơ đã thất truyền còn gọi là thể thơ: "văn xuôi xuống dòng" Đùa tí cho vui ấy mà
hí hí.em tưởng người ta gọi là thơ con cóc ạ.tự nhiên nó phọt ra nên em cũng chả biết ý nó nói về cái gì.hê hê
với một tâm trạng như bạn nói thì làm sao có thể nhập tâm vào tấm hình phục hồi này được,tuy mình không rành về thơ nhưng cung góp ý với bạn như sau
Phục chế ở đời ai chả vậy Loại to loại nhỏ vẫn bằng công, Nét vẽ lên rồi trông chẳng được, Xoa đi phết lại vẫn còn nhàu. Phục chế bảo rằng rất mất công, trau đi chuốt lại mấy sợi lông, Càng tô càng thấy mầu sao lạ, Cứ để tông này khách nó chê. Phục mãi xong rồi quay sang chế, Biến cái lem nhem khỏi cứng đầu, Biến cái xuân thì cho sống lại, Ký ức đây rồi ký ức xưa... Tranh thủ buổi trưa góp vui tí.ha...ha...!