nhaanh_lk
Active Member
Bài thơ này của Mẹ mình thuộc khi là thiếu nữ giờ Mẹ mình đã là 80 tuổi. Khi mình còn nhỏ Mẹ hay đọc cho mình nghe riết rồi mình thuộc làu. Nay Mẹ mình đã theo Ông Bà - nhớ về mẹ mình xin mạo muội gởi tặng các ACE trong diễn đàn bài thơ này và muốn nói một điều: Mẹ ơi! con mãi mãi yêu & nhớ về Mẹ!
MƯỜI ƠN KINH
Kể từ Mẹ hoài thai chín tháng
mang nặng nề hình hài dáng héo hon
vì đâu huyết cải cạn mòn
xót xa bụng Mẹ bồn chồn tâm can
lúc đi đứng mọi đàng dè dặt
khi uống ăn trăm thức cử kiêng
theo xưa thai giáo Thánh Hiền
những bông hoa nở vẹn tuyền ra sao?
khi lâm sản nằm đau tha thiết
chịu khổ thân chỉ biết nghiến răng
phước may con sổ sớm săng
bằng như sản nghịch nhào lăn rụng rời
Cha hốt hoảng hết lời khấn vái
khắp bốn phương lễ bái Phật Trời
chừng con lên tiếng chào đời
thoát cơn bĩ cực tới hồi hân hoan
nhưng Mẹ hỡi còn đang mờ mệt
máu tẩm mình tê liệt tứ chi
vì con Mẹ phải chịu nguy
lại thêm nếm thuốc cực kỳ đắng cay
sống chết thảy trên tay lật trở
khổ qua rồi chẳng nhớ phiền yêu
bởi tình Mẫu tử rất sâu
cực bao nhiêu lại thắng bao nhiêu tình
mùa đông đến năm canh gió bấc
đắp cho con ấm áp châu thân
nào khi nóng lại chẳng an
nâng niu như ngọc thuốc thang đủ thầy
đâu kể đến tháng ngày yếu khổ
vui khổ cam để bổ cho con
những mong con được vuông tròn
vì sao Mẹ phải thon von ốm gầy
áo chưa rách Mẹ may để sẵn
món thích chơi Cha sắm cho vui
khi con giận khóc sụt sùi
bồng ru âu yếm ngọt bùi dỗ con
khi con tả ăn ngon cũng bỏ
dầu thối hôi gắn bó làm xong
tả dơ thay giặt dày công
chẳng hề nhờm gớm bở lòng thương con
lúc con đái đêm hôm ướt át
thì Mẹ cam chịu tháp hôi càng
chỗ khô Mẹ đặng con an
tự nằm chỗ ướt đâu màng sạch dơ.
Ơn bú mớm có giờ có khắc
lựa món ăn nào chắc bụng con
một khi bú chẳng đặng ngon
tìm phương điều trị sợ con ốm gầy
Từ lúc nhỏ trên tay bồng ẵm
cho đến ngày thơ thẩn biết đi
nuôi con chăm giữ từng ly
tập cười tập nói tập đi mỗi ngày
lại dạy biết điều hay lẽ phải
Công-Ngôn-Dung-Hạnh gái trao thân
trai thì trọn Đạo Nghĩa-Nhân
ngoài Trung trong Hiếu vẹn phần tu mi
con lớn lên lo bề gia thất
chọn đâu hiến rể thật xứng đôi
hết lòng gầy dựng tài bồi
mong con sản nghiệp cao ngôi mới đành
muốn con được thân danh hơn chúng
Cha có khi nghèo túng lạm dùng
vì con tạo nghiệp hành hung
Dương gian dẫu thoát Âm cung chịu hình
Mười ơn để trong kinh Phật giáo
hiệu huyết bồi chỉ bảo rạch ròi
vì con Mẹ chịu thối hôi
đồ dơ sông rạch tội nơi Diêm đình
Mẹ có lúc ra ngoài vắng mặt
vui cùng ai cũng nhắc nhở con
lòng hằng nóng nảy bôn chôn
sớm về thấy được mặt con mới mừng
Ơn thương nhớ trông chừng thấp thỏm
nào khi con dạo sớm xa nhà
giờ giờ tựa cửa xót xa
con về thấy mặt mừng mà xiết bao
tình Mẫu Tử tình nào sánh kịp
Mẹ quên mình chỉ biết có con
dầu con ngỗ nghịch mất khôn
lòng yêu của Mẹ luôn luôn chẳng sờn
Ơn cao cả chập chờn như núi
Đức háo sinh tựa suối nước tuôn
khổ nào coi cũng như không
chí hy sinh ấy sánh công cao dày
Mười ơn đức kể bày đã rõ
phận làm con há bỏ lợi danh
đương khi Cha Mẹ tồn sanh
liệu sao đáp nghĩa danh thành cho cân
đừng để lúc Song Thân đã khuất
tế linh đình kỳ thật tế ruồi
chi bằng sớm kiếm ngọt bùi
làm cho Cha Mẹ được vui phỉ lòng
làm con phải học thông mọi lẽ
trong hiếu kinh truyền dạy để đời
hai mươi bốn tích xem chơi
noi gương con thảo nhớ Người kẻo quên.
MƯỜI ƠN KINH
Kể từ Mẹ hoài thai chín tháng
mang nặng nề hình hài dáng héo hon
vì đâu huyết cải cạn mòn
xót xa bụng Mẹ bồn chồn tâm can
lúc đi đứng mọi đàng dè dặt
khi uống ăn trăm thức cử kiêng
theo xưa thai giáo Thánh Hiền
những bông hoa nở vẹn tuyền ra sao?
khi lâm sản nằm đau tha thiết
chịu khổ thân chỉ biết nghiến răng
phước may con sổ sớm săng
bằng như sản nghịch nhào lăn rụng rời
Cha hốt hoảng hết lời khấn vái
khắp bốn phương lễ bái Phật Trời
chừng con lên tiếng chào đời
thoát cơn bĩ cực tới hồi hân hoan
nhưng Mẹ hỡi còn đang mờ mệt
máu tẩm mình tê liệt tứ chi
vì con Mẹ phải chịu nguy
lại thêm nếm thuốc cực kỳ đắng cay
sống chết thảy trên tay lật trở
khổ qua rồi chẳng nhớ phiền yêu
bởi tình Mẫu tử rất sâu
cực bao nhiêu lại thắng bao nhiêu tình
mùa đông đến năm canh gió bấc
đắp cho con ấm áp châu thân
nào khi nóng lại chẳng an
nâng niu như ngọc thuốc thang đủ thầy
đâu kể đến tháng ngày yếu khổ
vui khổ cam để bổ cho con
những mong con được vuông tròn
vì sao Mẹ phải thon von ốm gầy
áo chưa rách Mẹ may để sẵn
món thích chơi Cha sắm cho vui
khi con giận khóc sụt sùi
bồng ru âu yếm ngọt bùi dỗ con
khi con tả ăn ngon cũng bỏ
dầu thối hôi gắn bó làm xong
tả dơ thay giặt dày công
chẳng hề nhờm gớm bở lòng thương con
lúc con đái đêm hôm ướt át
thì Mẹ cam chịu tháp hôi càng
chỗ khô Mẹ đặng con an
tự nằm chỗ ướt đâu màng sạch dơ.
Ơn bú mớm có giờ có khắc
lựa món ăn nào chắc bụng con
một khi bú chẳng đặng ngon
tìm phương điều trị sợ con ốm gầy
Từ lúc nhỏ trên tay bồng ẵm
cho đến ngày thơ thẩn biết đi
nuôi con chăm giữ từng ly
tập cười tập nói tập đi mỗi ngày
lại dạy biết điều hay lẽ phải
Công-Ngôn-Dung-Hạnh gái trao thân
trai thì trọn Đạo Nghĩa-Nhân
ngoài Trung trong Hiếu vẹn phần tu mi
con lớn lên lo bề gia thất
chọn đâu hiến rể thật xứng đôi
hết lòng gầy dựng tài bồi
mong con sản nghiệp cao ngôi mới đành
muốn con được thân danh hơn chúng
Cha có khi nghèo túng lạm dùng
vì con tạo nghiệp hành hung
Dương gian dẫu thoát Âm cung chịu hình
Mười ơn để trong kinh Phật giáo
hiệu huyết bồi chỉ bảo rạch ròi
vì con Mẹ chịu thối hôi
đồ dơ sông rạch tội nơi Diêm đình
Mẹ có lúc ra ngoài vắng mặt
vui cùng ai cũng nhắc nhở con
lòng hằng nóng nảy bôn chôn
sớm về thấy được mặt con mới mừng
Ơn thương nhớ trông chừng thấp thỏm
nào khi con dạo sớm xa nhà
giờ giờ tựa cửa xót xa
con về thấy mặt mừng mà xiết bao
tình Mẫu Tử tình nào sánh kịp
Mẹ quên mình chỉ biết có con
dầu con ngỗ nghịch mất khôn
lòng yêu của Mẹ luôn luôn chẳng sờn
Ơn cao cả chập chờn như núi
Đức háo sinh tựa suối nước tuôn
khổ nào coi cũng như không
chí hy sinh ấy sánh công cao dày
Mười ơn đức kể bày đã rõ
phận làm con há bỏ lợi danh
đương khi Cha Mẹ tồn sanh
liệu sao đáp nghĩa danh thành cho cân
đừng để lúc Song Thân đã khuất
tế linh đình kỳ thật tế ruồi
chi bằng sớm kiếm ngọt bùi
làm cho Cha Mẹ được vui phỉ lòng
làm con phải học thông mọi lẽ
trong hiếu kinh truyền dạy để đời
hai mươi bốn tích xem chơi
noi gương con thảo nhớ Người kẻo quên.
Chỉnh sửa cuối: