Anh em phải tính toán làm sao có công đủ để:
1. Mua đồ ăn cho vợ con.
2. Đủ trừ hao mòn máy, trả tiền điện, tiền thuế, tiền môn bài.
3. Có thêm tiền cho tích lũy.
Đa phần anh em làm lấy tiền công thiếu điểm thứ ba: Không tính đến tiền tích lũy để phát triển sản xuất. Phần lớn dân thợ A ma tơ thiếu cả điểm thứ hai: Hao mòn máy và tiền điện đóm, có nghĩa là lấy tiền vừa đủ nuôi cái dạ dày. Trong khi đó khách hàng của họ khg phải nghèo: Họ chi rất nhiều tiền cho mọi việc, nhưng tại sao đến phim ảnh thì họ lại lừa được bạn trả cho bạn rất ít tiền? Ví dụ một cô đồng trả 20 triệu cho hàng mã, 5-7 triệu cho hoa tươi, tổng chi phí cho một vấn hầu 20-30-50 thậm chí có khi đến hàng trăm triệu. Vậy khi mời ông thợ đi quay ông thợ lại chỉ dám lấy có chưa đầy 1 triệu cho 1 vấn hầu quay 4 tiếng, dựng 1-2 ngày, ghi 2 ĐV hoặc 4 VCD? Có phải là non nớt về tâm lý làm việc với khách hàng.
Chỗ mình có người làm đĩa clip ảnh cưới lấy có 50K/ 1 đôi VCD: Tính công ghi 2 đĩa đã mất 40K, công thợ làm 3 tiếng hóa ra có 10K (Họ làm bằng 3D album, làm các clip sau đó montage và xuất AVI, convert sang VCD và ghi đĩa). chỉ sau vài tháng, những người lấy tiền rẻ nghào vẫn hoàn nghèo, còn những ai biết lấy tiền cao hơn có thêm tích lũy, có thêm thiết bị mới, chất lượng của họ được cải thiện hơn, và uy tín của họ vững vàng hơn trên thị trường, khách của họ sẽ VIP hơn. Đó là quy luật thị trường.
Anh em hãy nhớ lấy một câu: Đừng làm rẻ để cho khách nó nhờn!