vinhpholu
Team Phục Chế
Bài này mình đã Tâm sự bên dohoavn nay nay chuyển sang đây cùng chia sẻ với anh em cho vui
Có một hôm nào đó rảnh rỗi,bạn lục tìm lại những kỷ niện xưa.Ôi thôi những khoảnh khắc kỷ niệm ngày nào!đã thành một thứ lem nhem hoen ố,Lúc đó bạn sẽ vừa tiếc, vừa ân hận cho sự bất cẩn của mình.Rồi,bạn muốn níu giữ lại kỷ niệm?Đúng không còn cách nào khác đó là PHỤC CHẾ.
Vậy phục chế ảnh có khó không?vâng! thưa các bạn,để làm một chiếc ảnh bình thường cho vừa mắt còn rất khó huống hồ lại là một thứ lem nhem hoen ố.Ngày mới đầu khi nhận được từ khách hàng vài tấm hình cũ nát mình vừa mừng vừa lo như khi một người ngồi sau tay lái mà lại không tin vào khả năng của mình.Đem hết những gì được thầy "cho"để cặm cụi vậy mà vẫn lem nhem vẫn hoàn lem nhem - làm song lại xóa mồm lẩm bẩm"của một đồng công một nén".Mọi sự rồi cũng qua đi cùng với những tấm ảnh phục chế có kẻ khen,có người chê.Khi khách hàng chê mình tự trách ông khách hàng khó tính,khi khách hàng khen mình lại tự nhủ ông ta khen là phải quá, ảnh mình làm có đâu đến nỗi nào.Ngày hôm nay khi giở lại những hình ảnh phục chế ngày nào,thoáng hẫng hụt như không tin vào mắt mình nữa những tâm ảnh thật xấu thật còn nhiều thiếu sót(giá như,giá như được làm lại).Rồi ngay cả cho đến bây giờ từng ngày mình vẫn phân vân trăn trở rất nhiều sau mỗi tác phẩm nó vẫn còn ,vẫn còn không được như mong muốn.Tại sao vậy các bạn có biết không?theo mình
Đó là những bước đi của một anh học trò nghèo không được đến trường lớp,học không có bài bản,không được những sự chỉ bảo tận tình của những người thầy đáng kính,Tất cả,Tất cả đó là kết quả của sự miệt mài cố gắng bươn trải,tự tìm tòi học hỏi (làm bài song rồi tự chấm điểm cho mình)...Thế rồi mọi chuyện cũng song,cái song của sự tự chấp nhận được để tồn tại mà không dám lên võ đài,không dám vênh với đời,không dám làm thầy của ai cả.Các bạn ơi!có ai giống như mình không?Cái phục chế ảnh ý,có người thầy nào dạy cho bạn từ A-Z mà bạn không phải học nữa không?Mà cho ra sản phẩm ưng ý được ngay không?
Với mình có lẽ là mãi mãi loay hoay với thứ ảnh PC mà luôn không thể bằng lòng với tác phẩm của chính mình
Mình chỉ dám khuyên nhỏ các bạn ảnh PC thật là khó của cái khó là phải :VẼ LÊN SỰ THẬT"
Có một hôm nào đó rảnh rỗi,bạn lục tìm lại những kỷ niện xưa.Ôi thôi những khoảnh khắc kỷ niệm ngày nào!đã thành một thứ lem nhem hoen ố,Lúc đó bạn sẽ vừa tiếc, vừa ân hận cho sự bất cẩn của mình.Rồi,bạn muốn níu giữ lại kỷ niệm?Đúng không còn cách nào khác đó là PHỤC CHẾ.
Vậy phục chế ảnh có khó không?vâng! thưa các bạn,để làm một chiếc ảnh bình thường cho vừa mắt còn rất khó huống hồ lại là một thứ lem nhem hoen ố.Ngày mới đầu khi nhận được từ khách hàng vài tấm hình cũ nát mình vừa mừng vừa lo như khi một người ngồi sau tay lái mà lại không tin vào khả năng của mình.Đem hết những gì được thầy "cho"để cặm cụi vậy mà vẫn lem nhem vẫn hoàn lem nhem - làm song lại xóa mồm lẩm bẩm"của một đồng công một nén".Mọi sự rồi cũng qua đi cùng với những tấm ảnh phục chế có kẻ khen,có người chê.Khi khách hàng chê mình tự trách ông khách hàng khó tính,khi khách hàng khen mình lại tự nhủ ông ta khen là phải quá, ảnh mình làm có đâu đến nỗi nào.Ngày hôm nay khi giở lại những hình ảnh phục chế ngày nào,thoáng hẫng hụt như không tin vào mắt mình nữa những tâm ảnh thật xấu thật còn nhiều thiếu sót(giá như,giá như được làm lại).Rồi ngay cả cho đến bây giờ từng ngày mình vẫn phân vân trăn trở rất nhiều sau mỗi tác phẩm nó vẫn còn ,vẫn còn không được như mong muốn.Tại sao vậy các bạn có biết không?theo mình
Đó là những bước đi của một anh học trò nghèo không được đến trường lớp,học không có bài bản,không được những sự chỉ bảo tận tình của những người thầy đáng kính,Tất cả,Tất cả đó là kết quả của sự miệt mài cố gắng bươn trải,tự tìm tòi học hỏi (làm bài song rồi tự chấm điểm cho mình)...Thế rồi mọi chuyện cũng song,cái song của sự tự chấp nhận được để tồn tại mà không dám lên võ đài,không dám vênh với đời,không dám làm thầy của ai cả.Các bạn ơi!có ai giống như mình không?Cái phục chế ảnh ý,có người thầy nào dạy cho bạn từ A-Z mà bạn không phải học nữa không?Mà cho ra sản phẩm ưng ý được ngay không?
Với mình có lẽ là mãi mãi loay hoay với thứ ảnh PC mà luôn không thể bằng lòng với tác phẩm của chính mình
Mình chỉ dám khuyên nhỏ các bạn ảnh PC thật là khó của cái khó là phải :VẼ LÊN SỰ THẬT"